Vẹm nướng bãi U - Sơn Trà

8 năm trước

Buổi chiều hoang dã ở bãi U bán đảo Sơn Trà (Đà Nẵng) với món vẹm nướng tự tay mình đánh bắt. Những món vẹm trong nhà hàng có liệu thể sánh bằng những con vẹm nướng vỏ còn dính đầy cát biển ở một nơi biệt lập, cách xa thành phố?

“Quẳng gánh lo đi... ” - cô bạn đang làm nghề bảo tồn ở Đà Nẵng rỉ tai khi tổ chức một cuộc picnic tập thể nhớ đời ở bãi U - Sơn Trà cho đám bạn bè tứ phương họp mặt.

Xuất phát từ bến thuyền Thọ Quang vào buổi sáng, loáng cái cả nhóm đã đổ bộ lên bãi U - một bãi cát nhỏ có nước ngọt, điều kiện quan trọng nhất để cắm trại qua đêm.
Trong lúc các bạn đang loay hoay dựng lều, sắp xếp đồ đạc, một số tranh thủ đi bơi, lặn ngắm san hô, gỡ hàu đá, ốc vú nàng ở các gành đá, rạn đá quanh đó thì các thổ địa quyết định lên tàu ra biển kiếm thêm ít hải sản tươi.
Xế chiều, chiếc tàu quay lại bãi, buông neo, một chiếc thùng to được chuyển lên thuyền thúng cập bờ. Chuyến ra khơi ngắn nhưng mang về đủ các loại ốc nón, ốc gai, cá mú, tôm hùm (loại nhỏ), đặc biệt rất nhiều vẹm to bằng bàn tay.

Một ngư dân áo quần sũng nước dùng viên đá gõ vào vỏ vẹm để kiểm tra xem chúng còn sống không trước khi đem mớ hải sản đặt lên giàn nướng trên đống than củi đã đốt cháy âm ỉ tự lúc nào.
Vẹm là một dạng sinh vật hai mảnh vỏ sò hình oval màu tối, sinh sống ở những vùng nước mặn nơi thủy triều lên xuống. Đây cũng là một trong những món hải sản khá phổ biến ở các quán nhậu Đà Nẵng.
Thường ở đất liền, vẹm hay được chế biến cầu kỳ như luộc chấm muối tiêu chanh, nướng mỡ hành, bơ tỏi. Nhưng ở đây, giữa thiên nhiên hoang dã và điều kiện hạn chế, nước ngọt, mỡ hành, bơ tỏi kiếm đâu ra, thế nên cứ tùy tiện mà đặt lên than củi, nướng suông rồi chấm muối tiêu chanh, thế cũng oách lắm rồi.
Quả thực, mấy bạn đi lặn về, ngâm người lâu dưới làn nước biển, vừa cập bờ đã ngửi thấy mùi hải sản nướng thơm nức, hít lấy hít để, ấm sực cả người.

Cá mú, tôm hùm loại nhỏ thì dễ ăn rồi, mấy cô gái xúm vào chia nhau, mút mát, tấm tắc, ngon như chưa bao giờ được ăn. Tôm hùm tuy nhỏ nhưng thịt dai và ngọt, thêm vị khét của kiểu nướng hoang đảo nên vị giác lúc này quả thực khó tả.
Mấy chàng trai dùng đá cuội để đập vỡ vỏ ốc nón, ốc gai, khéo léo để thịt ốc lộ ra mà không bị dính cát, dính mảnh vỏ vỡ. Thật là ăn uống phức tạp lại mất công nên bữa tiệc nướng trở nên ngon quá chừng.
Vẹm nhiều hơn cả, nướng cả giàn mỗi người vài con, không  phải chia nhau như chút hải sản kia. Củi kiếm từ chiều, giờ phát huy giá trị, cháy đượm, than hồng, chẳng mấy vẹm đã được nướng chín, mở miệng. Chỉ cần chờ nguội một chút, lột thịt vẹm ra chấm vào đĩa tiêu chanh. Chao ôi, cái vị ngọt nhẹ, thơm và béo ngậy tan ra nơi cuống họng, kèm theo vị cay của tiêu, thật đã đời.
Loáng một cái đã hết veo cả thùng hải sản tươi vừa đánh bắt ban chiều. Bãi U ơi, thật cảm ơn một buổi chiều hoang dại đã trôi qua trong cuộc đời như thế!